"Tế Tùng! Tế Tùng!"
Trưởng bối Thẩm gia lòng nóng như lửa đốt, vội vàng lấy đan dược trị thương đút cho Thẩm Tế Tùng.
Thẩm Tế Tùng cuối cùng cũng hoàn hồn, run rẩy vịn ghế đứng dậy, chỉ vào Tư Ngọc, vừa khó tin vừa đau lòng nói:
"Tư Ngọc! Ta đã thích nàng hơn một trăm năm, từ thuở nhỏ đã quen biết, liền ái mộ nàng, nằm mộng cũng muốn cưới được nàng!




